Mong chồng cặp bồ từng ngày, từng giờ…

0
5200

Chẳng biết trong cuộc đời này có ai lại ước ngược như chị không, có gia đình chồng con đàng hoàng mà luôn mong ngóng chồng biết… cặp bồ từng ngày từng giờ…

Chị cũng từng yêu người đàn ông, người chồng hiện tại của chị say đắm và sống chết lấy anh ta, mặc kệ sự ngăn cấm của bố mẹ. Khi còn trẻ, chị có rất nhiều người theo đuổi, nhưng chị lại nhất quyết chọn anh ta vì cái tính ga lăng, sự mạnh mẽ của một người đàn ông từng trải. Thế là, bố mẹ chị buộc phải chấp nhận cuộc hôn nhân này.

Chồng chị là người chăm chỉ và giỏi tính toán làm ăn. Đó cũng là những điều chị ưng ý ở anh. Nhưng về chung sống với nhau, chị mới thấy lòi ra lắm thứ không thể chấp nhận nổi.

Chị lấy chồng và hạnh phúc được đúng 2 năm, sau đó là chuỗi những ngày tháng đau khổ của chị. Chồng chị không hiểu vì đâu mà đổ đốn thế. Anh ta bắt đầu bù khú với bạn bè, rượu chè suốt ngày. Có bao nhiêu tiền kiếm được, anh ta không đưa cho chị lấy một xu. Ngày mới cưới, tháng anh ta còn đưa cho vài triệu lo cho tiêu việc nhà. Nhưng từ khi có rượu, anh ta quên hẳn việc ấy. Cứ đi uống rượu là say, lúc nào về nhà cũng nồng nặc mùi rượu. Chẳng hiểu bạn ở đâu mà lắm, toàn những người bạn moi túi tiền của anh, không được tác dụng gì.


Bao nhiêu tiền anh đổ vào nhậu nhẹt rồi còn cờ bạc lô đề. Anh thua lỗ rồi lại về nhà vòi tiền chị, bảo chị phải đưa tiền cho anh đi đánh bạc. Đã không đưa tiền cho vợ thì thôi lại còn đòi đưa tiền cho anh đánh bạc, có mà còn lâu chị mới làm điều đó. Vậy mà anh bực mình, anh ta đánh chị.

Đó là lần đầu tiên anh ta tát vợ và sau những lần ấy, anh ta thường xuyên làm như thế. Mỗi lần chị cãi, chị khó chịu là y như rằng ăn tát ngay. Có bao đêm chị phải khóc một mình. Nhưng khóc rồi anh ta cũng không tha, anh ta bắt chị phục vụ trên giường giống như nô lệ tình dục, mặc chị có cảm xúc hay không, muốn hay không muốn cũng không được quyền chống cự.

Sau mỗi trận say là anh ta thường làm như vậy, vì khi đó, chính anh ta cũng không làm chủ được hành động của mình. Và có nhiều lần, người chị bầm tím vì những cái bấu véo của chồng, có khi mặt sưng lên vì bị đánh.

Ngoài những trận đòn khi say, chồng chị có một cái tính ghen tuông cuồng loạn. Điều đó làm chị sợ vô cùng. Chị luôn có cảm giác như, nếu làm gì sai trái, chắc anh ta giết chết chứ chẳng chơi. Nhiều khi muốn thoát ra mà không thoát được.

Anh thích vợ phải biết làm đẹp, nhưng khi vợ làm đẹp thì lại nghi ngờ vợ đang cặp bồ. Mỗi lần thấy vợ ăn diện, trang điểm kĩ càng khi bước ra khỏi nhà, anh đều cố ý dặn với theo: “Léng phéng với thằng nào là ‘xong’ đấy!”.

Rồi anh liên tục mỉa mai, chọc ngoáy chị “Anh thấy mắt em hay đưa đẩy, lẳng lơ lắm đấy!”. Chẳng lẽ anh cho rằng anh không “gái gú” thì anh được quyền mạt sát người khác như thế?

Chồng chị luôn tự đắc, lúc nào cũng cho mình là hoàn hảo, tư duy sáng ngời, mở miệng là chê bai người khác, không đặt ai vào trong mắt. Những lời góp ý, những lần nói thẳng thắn suy nghĩ của chị luôn bị anh lườm nguýt, coi thường không thèm để vào tai.

Cho dù chị có nhan sắc và độc lập về tài chính thì trong mắt anh, chị vẫn chỉ là một “con vợ”. Mà với anh, ranh giới giữa “con vợ” và con ở mập mờ lắm. Đằng nào với anh, vợ cũng chỉ là người biết vun vén việc nhà, biết nghe lời, biết nuôi con và làm tình tốt.

Chính vì suy nghĩ ấy mà anh không ngừng soi mói và bới lông tìm vết để xỉa xói chị. Anh cho rằng, việc nhà cửa, cơm nước, chăm con và chăm sóc anh tất nhiên là của phụ nữ.

Chị từng suy nghĩ: Tại sao con người ta từng yêu nhau nhiều như thế, từng nâng niu chiều chuộng nhau nhiều như thế, cuối cùng lại chà đạp lên nhau mà sống, lại xúc phạm, đánh đập thậm chí là lăng mạ nhau?

Càng ngày chị càng nhận ra chỉ thích ở một mình, thích đi làm sớm, thích ở lại cơ quan tới thật muộn. Đi đâu chị cũng muốn chỉ có 2 mẹ con, hoàn toàn không muốn đi cùng chồng chút nào.

Công việc đã áp lực, nhưng kể cả áp lực hơn chị cũng chịu được, miễn là không phải nói chuyện với chồng và không phải nghe anh “chửi gà mắng chó”, không phải chịu những cảnh đòn roi mỗi khi về nhà.

Chị luôn cảm thấy khó chịu khi nói chuyện với người đã đầu gối tay ấp với mình mấy năm qua, chị cũng ngại cả chuyện chăn gối với anh.

Chị ước cuộc sống này chỉ cần con mà không có chồng, sẽ đỡ stress biết mấy. Chị hoàn toàn có khả năng lo cho mình và con đàng hoàng mà không cần người đàn ông này. Với chị, đàn ông là “loại” ích kỷ và hay đòi hỏi mà thôi.

Có người sẽ bảo, sao chán ngấy nhau rồi mà không li hôn đi? Chị cũng từng nghĩ tới điều đó, nhưng cứ nhìn vào đôi mắt trong veo của con gái là chị lại run tay chưa quyết được. Mà cũng đúng, phụ nữ thường cố hy sinh bản thân để lo cho con cái, họ sợ con phải sống cảnh bố một nơi mẹ một nẻo, không may hơn chồng lấy vợ mới con mình lại sống cảnh mẹ kế con chồng, con mình lại khổ hơn.

Về phía anh ta, dù có đánh đập vợ, có hành hạ vợ nhưng cũng chưa bao giờ anh ta nói tới chuyện bỏ chị. Nếu như bị chồng bỏ, chị đành lòng. Nhưng đằng này, bảo mình bỏ chồng thì thật là khó.

Chị thầm ước giá cuộc đời này cũng giống như cái bàn phím máy tính. Những gì không dùng sẽ chỉ cần ấn phím “Delete” là xóa bỏ sạch sẽ. Nhưng cuộc sống đâu có dễ dàng như thế! Vì thế chị mới mong chồng biết… cặp bồ từng ngày từng giờ, để chị có cái cớ đàng hoàng mà rời bỏ anh, mang con theo sống cuộc sống của riêng mình. Anh ta càng biết ngoại tình sớm ngày nào thì chị sẽ sớm thoát khỏi chuỗi ngày cay đắng ngày đó.

Theo XL